(CĐ 14) – Phần 2:
Chết vì chất độc của Trung Quốc: Thịt gà thì miễn phí nhưng người thì phải trả
giá
DEATH
BY CHINA – CHẾT DƯỚI TAY TRUNG QUỐC
“Việc
của người biết suy nghĩ là không đứng cùng phía với đao phủ.”
Albert Camus
Albert Camus
PHẦN 2: CHẾT VÌ CHẤT ĐỘC CỦA TRUNG QUỐC: THỊT GÀ THÌ MIỄN PHÍ NHƯNG
NGƯỜI THÌ PHẢI TRẢ GIÁ
Ở
Trung Quốc thì thức ăn Trung Quốc được gọi là gì? Là “Thực phẩm”!
Trong
khi câu đùa này nghe vui vui, thì cụm từ “Thực phẩm Trung Quốc” lại hàm nghĩa
nghiêm trọng hơn nhiều khi mà Trung Quốc đang cung cấp cho nước Mỹ ngày càng
nhiều trái cây, rau củ, cá và thịt – không kể các loại vitamin tổng hợp và
thuốc chữa bệnh.
Trung
Quốc là nước xuất khẩu hải sản lớn nhất sang Mỹ, là nhà cung cấp chính về gà
thịt và là nước xuất khẩu trà lớn thứ ba trên thế giới. Các nhà nông Trung Quốc
cũng cung cấp cho chúng ta 60% nước táo ép, 50% tỏi, và một số lượng lớn đủ các
loại từ quả lê đóng hộp, nấm đến mật ong và sữa ong chúa.
Đối
với các dược phẩm, Trung Quốc cũng sản xuất cho thế giới đến 70% lượng
penicillin, 50% lượng aspirin, và 33% lượng tylenol. Các công ty dược Trung
Quốc cũng đã chiếm lĩnh phần lớn thị phần thế giới về kháng sinh, enzyme, các
acid amin chính và vitamin tổng hợp. Trung Quốc thậm chí đã thống lĩnh đến 90%
thị phần thế giới về vitamin C- dù rằng họ đang có vai trò áp đảo trong việc
việc sản xuất các loại vitamin A, B12, và E, không kể nhiều loại nguyên liệu để
sản xuất vitamin tổng hợp. Các số liệu thống kê này làm tất cả chúng ta lo lắng
chỉ vì một lý do đơn giản: Nỗi lo này hơn cả việc các loại thuốc Trung Quốc
tràn ngập các cửa hàng và siêu thị thuốc của chúng ta : chúng có độc. Đấy là lý
do tại sao thực phẩm và dược phẩm Trung Quốc luôn được xếp hàng đầu trong các
loại phải kiểm tra khi nhập vào biên giới hoặc bị trả về bởi cả Cơ quan Quản lý
Thực phẩm & Dược phẩm của Mỹ lẫn Cơ quan An toàn Thực phẩm Châu Âu.
Thế
sao Trung Quốc vẫn tiếp tục mang cho chúng ta các loại thực phẩm và thuốc có
thể làm chúng ta đau ốm hoặc giết chúng ta như vậy? Đôi khi các chất độc có
trong chuỗi cung cấp thực phẩm và thuốc là hậu quả ngẫu nhiên của những yếu tố
như là phương pháp sản xuất kém chất lượng, qui trình kém vệ sinh, hoặc là chất
độc từ đất do môi trường bị ô nhiễm. Những khi khác thì do những kẻ thoái hóa
về đạo đức đã “dã tâm”- một từ do chính nông dân của họ gọi- cố tình làm nhiễm
bẩn thực phẩm và thuốc, đơn giản chỉ vì muốn gia tăng lợi nhuận cho họ.
Cho
dù là do ngẫu nhiên hay bởi cố tình, việc đầu tiên bạn cần biết cụ thể về Cái
chết dưới tay Trung Quốc này là nó không phải tại riêng ai cả. Thật vậy, người
Trung Quốc, dù là nông dân, ngư dân, nhà chế biến thực phẩm hay là người bán
thuốc, đều có thể đầu độc chính người dân của họ y như họ đầu độc người Mỹ,
người Châu Âu, người Nhật, người Hàn và tất cả những ai trên toàn thế giới dùng
thực phẩm và thuốc của họ. Để nếm thử chút ít vị chua trong câu nói trên, hãy
xem thử sự kiện “Cái gì trong chảo của anh thế?”: Đủ 10% nhà hàng ở Trung Quốc
sử dụng cái gọi là “dầu ăn bẩn” để nấu nướng.
Dầu
ăn bẩn là một hỗn hợp hôi hám của dầu đã qua sử dụng và chất thải từ nhà bếp
chứa đấy nấm mốc độc gây ung thư gan. Những kẻ nhặt rác ở Trung Quốc lén lút
bán thứ này cho nhiều nhà hàng với giá chỉ bằng một phần năm giá dầu đậu nành
hay dầu lạc mới. Ngoài khả năng gây ung thư, cái hỗn hợp gồm dầu bị mốc với đủ
loại thực phẩm bỏ đi này có thể là bản án tử hình bất ngờ vì ngộ độc thực phẩm
nghiêm trọng cho bất kỳ ai.
Kẻ
giết người hàng loạt Melamine Trung Quốc
Câu
chuyện dầu ăn bẩn này cho dù có thể làm chúng ta căm phẫn, nhưng so với chuyện
những kẻ giết người hàng loạt melamine Trung Quốc thì nó chưa là gì cả. Những
kẻ sát nhân này đã hạ gục nhiều nạn nhân trên đất Trung Quốc cũng như trên khắp
thế giới, và những nỗ lực thường là vô ích để bắt giữ chúng chỉ minh họa về mặt
địa lý sự khó khăn cho cả chính phủ Trung Quốc lẫn nhà đương cục Mỹ đối với
việc bảo đảm an toàn thực phẩm và thuốc men khi mà bọn sát nhân hoạt động chỉ
vì lợi nhuận.
Bản
thân vũ khí của kẻ sát nhân, melamine, thực ra là một hóa chất có giá trị khi
chúng không bị lén lút cho vào thực phẩm. Kết hợp melamine với formaldehyde để
sản xuất nhựa melamine, bạn sẽ có được một chất dẻo có độ bền cao dùng chế tạo
các sản phẩm như formica và các bảng viết bằng bút xóa. Trộn với một số hóa
chất khác, bạn có thể dùng melamine như một chất chống cháy, phân bón, hay là
“phụ gia siêu dẻo” dùng trong bê tông cường độ cao. Thế nhưng thêm melamine vào
các sản phẩm như thức ăn gia súc, sữa, hoặc sữa cho trẻ sơ sinh thì không còn cách
nào nhanh hơn để hủy hoại hai quả thận trong người.
Thế
tại sao những doanh nhân có dã tâm của Trung Quốc lại thêm melamine vào thực
phẩm của chúng ta? Đó là vì hàm lượng nitrogen cao trong melamine có thể nhái
mức protein cao trong thực phẩm. Sự giả mạo protein kiểu Trung Quốc này do đó
có thể đánh lừa các nhân viên kiểm tra thực phẩm trong việc xếp hạng thực phẩm
có hàm lượng protein cao. Vì melamine rất rẻ so với protein thật, nên điều này
có nghĩa là rất nhiều tiền sẽ vào túi kẻ gian, bất kể nguy hại thế nào cho cơ
thể con người.
Ai
giết con cún của tôi? Cái gì đã xảy ra với con mèo nhà tôi?
Thế
giới lần đầu biết đến việc giả mạo protein của Trung Quốc vào năm 2007, khi
hàng chục ngàn chó và mèo ở Châu Âu, Mỹ và Nam Phi bị chết vì loạt thức ăn
nhiễm melamine. Và không chỉ thú vật nuôi bị ảnh hưởng. Theo Cục quản lý Thực
phẩm và Dược phẩm cùng Bộ Nông nghiệp Hoa kỳ, ba triệu người Mỹ đã tiêu thụ
thịt gà và thịt heo nuôi bằng thức ăn có chứa melamine.
Và
giờ bạn hãy nghe đây: Nếu bạn bị mất con vật nuôi đang khỏe mạnh vì một chứng
bệnh bí ẩn hay do hỏng thận, có lẽ là chúng bị chết do ”Chất độc Trung Quốc”.
Có thể đoán trước được rằng khi vụ việc nổ ra, chính phủ Trung Quốc đã tìm cách
ngăn chặn và thậm chí từ chối cho phép các thanh tra viên nước ngoài đến để
đánh giá vụ việc. Tuy nhiên, sau đây mới là một câu chuyện khác khi sự cố
melamine nổ ra trên chính đất nước Trung Quốc.
Không
có gì là việc riêng của ai cả
“Tôi
đã hoàn toàn mất niềm tin vào sữa bột do Trung Quốc sản xuất”, Emily Tang, một
công chức 31 tuổi ở thành phố Thẩm Quyến có cô con gái 3 tuổi nói.— Bloomberg
Business Week.
Năm
2008, gần 300.000 trẻ sơ sinh Trung Quốc bị ốm và 6 trẻ đã chết sau khi 22 nhà
máy sữa ở Trung Quốc bị nghi ngờ là đã cho thêm melamine vào sữa và sữa dành
riêng cho trẻ sơ sinh. Theo Triệu Huệ Bình, một nông dân nuôi bò sữa ở tỉnh Hồ
bắc:” Trước khi sử dụng melamine, người ta đã dùng mầm lúa và tinh bột khoai để
cố ý làm tăng số đo hàm lượng protein, nhưng cách này rất dễ bị phát hiện, nên
họ chuyển sang dùng melamine”.
Trong
trường hợp cụ thể này, những kẻ giả mạo ác ôn còn không thèm dùng loại melamine
công nghiệp. Thay vào đấy, chúng dùng loại rẻ tiền hơn- và độc hại
hơn-“melamine phế thải”. Không ngạc nhiên khi nhiều trẻ em dù khỏi bệnh vì
nhiễm độc melamine đã bị tổn thương thận nghiêm trọng.Điều làm người ta rùng
mình là sự việc xảy ra chỉ một năm sau khi Thủ tướng Ôn gia Bảo đã quyết định
chi thêm 1,1 tỷ đô la và cử hàng trăm ngàn thanh tra viên đi kiểm tra các cơ sở
sản xuất thực phẩm và dược phẩm.
Tờ
New York Times đã có bài nói về sự thất bại triền miên trong quản lý điều hành
này như sau:
Sự
cố liên quan đến các nhà máy sữa làm dấy lên một câu hỏi cốt lõi là liệu Đảng
cộng sản đang cầm quyền ở Trung Quốc có khả năng tạo ra một cơ cấu điều hành có
trách nhiệm và minh bạch trong hệ thống một đảng hay không.
Bỏ
qua sự khác biệt căn bản giữa các chế độ xã hội mở và tự do với chế độ toàn trị
tàn bạo ở Trung Quốc, ta hãy xem câu chuyện hài nhỏ có thể trả lời câu hỏi ấy.
Năm 2010, nguyên nhà báo Triệu Liên Hải bị tù sau một phiên tòa vờ vịt trong đó
anh bị phủ nhận khả năng chưng ra bằng chứng. “Tội” của Triệu không đầu độc mọi
người. Đúng hơn là anh bị kết tội ”gây rối trật tự xã hội” vì đã cố đưa ra ánh
sáng những kẻ giết người bằng melamine sau khi con anh bị mắc bệnh. Và đấy cũng
lại thêm một lý do nữa vì sao Cộng hòa nhân dân Trung Quốc sẽ không bao giờ có
thể bảo đảm cho chúng ta các sản phẩm an toàn hơn được.
Không
như ở các nước dân chủ, nơi quyền tự do ngôn luận và tự do hội họp là bất khả
xâm phạm để giúp soi rọi mọi hành vi sai trái, Trung Quốc dấu nhẹm mọi thứ–và
cho tất cả những người phản kháng vào trại lao động cải tạo.
http://nguyentandung.org/cd-14-phan-2-chet-vi-chat-doc-cua-trung-quoc-thit-ga-thi-mien-phi-nhung-nguoi-thi-phai-tra-gia.html
Đăng nhận xét