CĐ 14) – Phần 1.2: Phản bội nghiêm trọng, trốn tránh còn
nghiêm trọng hơn
DEATH
BY CHINA – CHẾT DƯỚI TAY Trung Quốc
“Việc
của người biết suy nghĩ là không đứng cùng phía với đao phủ.”
Albert Camus
Albert Camus
PHẦN 1.2: PHẢN BỘI NGHIÊM TRỌNG, TRỐN TRÁNH CÒN NGHIÊM TRỌNG HƠN
Ngay
cả khi vô số Cái Chết do Trung Quốc diễn ra cả bên trong nước Cộng hòa Nhân dân
này và ở những nơi chết chóc trên khắp thế giới, các nhà lãnh đạo doanh nghiệp,
nhà báo, và nhà chính trị Mỹ có quá ít để nói về nguy cơ lớn nhất duy nhất đối
mặt với nước Mỹ và thế giới.
Trong
lĩnh vực kinh doanh, một số công ty lớn nhất của Mỹ – từ Caterpillar và Cisco
đến General Motors và Microsoft – đã hoàn toàn đồng lõa với chính sách “trước
hết chia rẻ nước Mỹ và sau đó chinh phục nó” của Trung Quốc. Bi kịch ở đây là
khi những con buôn Trung Quốc tấn công công nghiệp Mỹ bắt đầu vào cuối những
năm 1990 – và những ngành như đồ gỗ, dệt và may mặc bắt đầu sụp đổ hết ngành
này đến ngành khác – cộng đồng và các tổ chức kinh doanh như Phòng Thương Mại
Mỹ đã đoàn kết vững chắc.
Tuy
thế, trong thập kỷ qua, khi mỗi việc làm bổ sung của Mỹ và mỗi nhà máy Mỹ mới
chuyển sang Trung Quốc, vì mối quan tâm hẹp hòi nhằm tối đa hóa lợi nhuận của
nhiều lãnh đạo công ty Mỹ đã dàn xếp với đối tác Trung Quốc của họ. Thực ra,
khi bánh mì của họ được phết bơ ở nước ngoài, các tổ chức được gọi là ‘Mỹ” như
Bàn Tròn Kinh doanh (Business Roundtable) và Hiệp hội các nhà sản xuất quốc gia
(National Association of Manufacturers) đã chuyển biến từ phê phán gay gắt chủ
nghĩa con buôn Trung Quốc thành những chiến binh cởi mở, và thường rất xông xáo
trong vận động hành lang ủng hộ Trung Quốc.
Trong
khi nhiều nhà điều hành công ty Mỹ trở thành những chiến binh vận động hành
lang cho Trung Quốc, các nhà báo Mỹ phần lớn đã mất tích. Sự tinh giản biên chế
của các tờ báo và tin tức truyền hình trong thời đại Internet dẫn đến việc đóng
của hay thu hẹp nhiều phòng tin tức ở nước ngoài. Dẫn đến các phương tiện
truyền thông Mỹ ngày càng dựa vào luồng tin tức từ báo chí của chính quyền
Trung Quốc – một trong những cỗ máy tuyên truyền không ngừng và hiệu quả nhất
mà thế giới từng chứng kiến.
Trong
khi đó, tinh hoa của báo chí tài chính Mỹ – nhất là tờ Wall Street Journal –
sốt sắng trung thành với thị trường tự do và tư tưởng thương mại tự do, dường
như không biết đến một thực tế là “thương mại tự do một chiều” của Trung Quốc
hoàn toàn là sự đầu hàng đơn phương của Mỹ trong thời đại chủ nghĩa tư bản nhà
nước Trung Quốc. Điều vô lý ở đây là thay vì xem cải cách thương mại là một
hình thức tự vệ chính đáng chống lại sự tấn công liên tục của hành động “lợi
mình, hại người” của Trung Quốc, báo chí như tờ Wall Street Journal lại liên
tục phê phán nguy cơ “chủ nghĩa bảo hộ” Mỹ. Tất cả điều đó quá vô nghĩa, nhưng
tiếng trống ý thức hệ vẫn tiếp tục vang lên.
Đối
với các chính khách Mỹ, không một nhóm cá nhân riêng lẻ nào đáng chịu tội vì đã
nhu mì, thụ động và dốt nát khi để Trung Quốc tự do hành động đối với nền tảng
sản xuất của Mỹ và tiến hành tăng cường quân sự qui mô lớn. Không phải vì Quốc
hội Mỹ đã không được cảnh báo đầy đủ về những hiểm nguy của một Trung Quốc đang
lên. Mỗi năm, Quốc hội đã cấp ngân sách cho Ủy ban Mỹ – Trung Quốc xuất bản cả
báo cáo hàng năm và nhiều tài liệu về mối nguy cơ đang nổi lên này.
Chẳng
hạn, Ủy ban Mỹ – Trung Quốc đã cảnh báo “hoạt động gián điệp của Trung Quốc
trong nước Mỹ rộng đến nỗi chúng bao gồm nguy cơ lớn nhất duy nhất với an ninh
của công nghệ Mỹ.”
Thực
tế, đến nay, mạng lưới gián điệp rộng lớn của Trung Quốc đã đánh cắp những bí
mật quan trọng liên quan đến tàu khu trục tên lửa dẫn đường Aegis, máy bay ném
bom B1, hỏa tiễn Delta IV, hệ thống hướng dẫn ICBM, máy bay ném bom tàng hình,
và Tàu vũ trụ Con Thoi. Tin tặc và gián điệp Trung Quốc có hiệu quả như nhau trong
việc cung cấp chi tiết hệ thống phóng của tàu sân bay, máy bay không người lái,
thiết kế lò phản ứng tàu thủy, hệ thống động cơ đẩy của tàu ngầm, cơ chế hoạt
động bên trong của bom neutron, và thậm chí quy trình hoạt động rất chi tiết
của tàu chiến hải quân Mỹ.
Tương
tự, về nguy cơ kinh tế, Ủy ban đã yêu cầu Quốc hội thừa nhận rằng các doanh
nghiệp vừa và nhỏ của Mỹ “đương đầu với gánh nặng của hoạt động thương mại
không công bằng, thao túng tiền tệ, và trợ cấp không hợp pháp của Truing quốc
cho các hoạt động xuất khẩu của nó.”
Bất
chấp những cảnh báo này, Quốc hội tiếp tục đã bỏ qua tư vấn của ủy ban độc lập
của nó để thức tỉnh trước nguy cơ kinh tế và quân sự ngày càng tăng từ Trung
Quốc.
Về phần mình, Ưng cử viên Obama trong chiến dịch vận động vào năm 2008 đã hứa hẹn nhiều lần kiên quyết chấm dứt hoạt động thương mại không công bằng của Trung Quốc, nhất là tại các bang công nghiệp chủ yếu như Illinois, Michiganm Ohio, và Pennsylvania.
Về phần mình, Ưng cử viên Obama trong chiến dịch vận động vào năm 2008 đã hứa hẹn nhiều lần kiên quyết chấm dứt hoạt động thương mại không công bằng của Trung Quốc, nhất là tại các bang công nghiệp chủ yếu như Illinois, Michiganm Ohio, và Pennsylvania.
Thế
nhưng, từ khi nhậm chức, Tổng thống Obama đã nhiều lần cúi đầu trước Trung Quốc
về những vấn đề thương mại then chốt, chủ yếu vì ông muốn Trung Quốc tiếp tục
tài trợ cho thâm hụt ngân sách khổng lồ của Mỹ. Trong khi Obama thế chấp tương
lai của chúng ta cho các ngân hàng Trung Quốc, ông ta không hiểu được rằng chương
trình tạo việc làm tốt nhất cho nước Mỹ là cải cách thương mại toàn diện với
Trung Quốc.
Con
đường phía trước: Mọi con đường đều chỉ về Bắc kinh
Trong
sách này, chúng tôi sẽ nêu một cách hệ thống các dạng Chết dưới tay Trung Quốc
chính – từ kỷ lục kinh hoàng về an toàn sản phẩm và sự hủy hoại nền kinh tế Mỹ
đến sự gia tăng của chủ nghĩa thực dân Trung Quốc, sự tăng cường quân sự nhanh
chóng của Trung Quốc, và các hoạt động gián điệp mạnh mẽ và trắng trợn.
Để
làm điều đó, mục tiêu bao trùm của chúng tôi không chỉ cung cấp cho bạn một sự
thực phơi bày và danh mục các lạm dụng của Trung Quốc. Cuốn sách này cũng có
nghĩa như một cẩm nang để sống còn và kêu gọi hành động tại một thời khắc quan
trọng trong lịch sử nước Mỹ và thế giới. Trừ khi tất cả chúng ta cùng nhau đứng
lên đương đầu với Con Rồng này, phần còn lại của cuộc đời chúng ta và cuộc sống
của con cháu chúng ta sẽ kém thịnh vượng hơn nhiều – và lại nguy hiểm hơn nhiều
– so với Thời đại Vàng son mà nhiều người trong chúng ta đã lớn lên.
http://nguyentandung.org/cd-14-phan-1-2-phan-boi-nghiem-trong-tron-tranh-con-nghiem-trong.html
Đăng nhận xét